古詩闕題劉昚虛帶拼音版 què tí 闕題 liú shèn xū 劉眘虛 dào yóu bái yún jìn , chūn yǔ qīng xī cháng 。 道由白云盡,春與青溪長。 shí yǒu luò huā zhì , yuǎn suí liú shuǐ xiāng 。 時有落花至,遠隨流水香。 xián mén xiàng shān lù , shēn liǔ dú shū táng 。 閑門向山路,深柳讀書堂。 yōu yìng měi bái rì , qīng huī zhào yī cháng 。 幽映每白日,清輝照衣裳。 古詩闕題劉昚虛翻譯 山路被白云隔斷在塵
古詩賦得暮雨送李曹帶拼音版 fù dé mù yǔ sòng lǐ cáo 賦得暮雨送李曹 wéi yīng wù 韋應物 chǔ jiāng wēi yǔ lǐ , jiàn yè mù zhōng shí 。 楚江微雨里,建業暮鐘時。 mò mò fān lái zhòng , míng míng niǎo qù chí 。 漠漠帆來重,冥冥鳥去遲。 hǎi mén shēn bù jiàn , pǔ shù yuǎn hán zī 。 海門深不見,浦樹遠含滋。 xiāng sòng qíng wú xiàn , zhān jīn bǐ sàn sī 。 相送情無限,沾襟比散絲。 古詩賦得暮雨送李
古詩月夜憶舍弟杜甫帶拼音版 yuè yè yì shè dì 月夜憶舍弟 dù fǔ 杜甫 shù gǔ duàn rén xíng , qiū biān yī yàn shēng 。 戍鼓斷人行,秋邊一雁聲。 lù cóng jīn yè bái , yuè shì gù xiāng míng 。 露從今夜白,月是故鄉明。 yǒu dì jiē fēn sàn , wú jiā wèn sǐ shēng 。 有弟皆分散,無家問死生。 jì shū cháng bù bì , kuàng nǎi wèi xiū bīng 。 寄書長不避,況乃未休兵。 古詩月夜憶舍弟杜甫詩意 戍樓上的更鼓聲
古詩賊平后送人北歸帶拼音版 zéi píng hòu sòng rén běi guī 賊平后送人北歸 sī kōng shǔ 司空曙 shì luàn tóng nán qù , shí qīng dú běi huán 。 世亂同南去,時清獨北還。 tā xiāng shēng bái fā , jiù guó jiàn qīng shān 。 他鄉生白發,舊國見青山。 xiǎo yuè guò cán lěi , fán xīng sù gù guān 。 曉月過殘壘,繁星宿故關。 hán qín yǔ shuāi cǎo , chǔ chǔ bàn chóu yán 。 寒禽與衰草,處處伴愁顏。
古詩蜀先主廟劉禹錫帶拼音版 shǔ xiān zhǔ miào 蜀先主廟 liú yǔ xī 劉禹錫 tiān dì yīng xióng qì , qiān qiū shàng lǐn rán 。 天地英雄氣,千秋尚凜然。 shì fēn sān zú dǐng , yè fù wǔ zhū qián 。 勢分三足鼎,業復五銖錢。 dé xiāng néng kāi guó , shēng ér bù xiàng xián 。 得相能開國,生兒不象賢。 qī liáng shǔ gù jì , lái wǔ wèi gōng qián 。 凄涼蜀故伎,來舞魏宮前。 古詩蜀先主廟劉禹錫賞析
古詩淮上喜會梁州故人帶拼音版 huái shàng xǐ huì liáng zhōu gù rén 淮上喜會梁州故人 wéi yīng wù 韋應物 jiāng hàn céng wéi kè ,xiàng féng měi zuì hái 。 江漢曾為客,相逢每醉還。 fú yún yī bié hòu ,liú shuǐ shí nián jiān 。 浮云一別后,流水十年間。 huān xiào qíng rú jiù ,xiāo shū bìn yǐ bān 。 歡笑情如舊,蕭疏鬢已斑。 hé yīn běi guī qù ,huái shàng duì qiū shān 。 何因北歸去,淮上對秋山。
古詩至德二載甫自京金光門帶拼音版 zhì dé èr zǎi fǔ zì jīng jīn guāng mén 至德二載甫自京金光門 dù fǔ 杜甫 cǐ dào xī guī shùn ,xī jiāo hú zhèng fán 。 此道昔歸順,西郊胡正繁。 zhì jīn cán pò dǎn ,yīng yǒu wèi zhāo hún 。 至今殘破膽,應有未招魂。 jìn dé guī jīng yì ,yí guān qǐ zhì zūn 。 近得歸京邑,移官豈至尊。 wú cái rì shuāi lǎo ,zhù mǎ wàng qiān mén 。 無才日衰老,駐馬望千門。
古詩喜外弟盧綸見宿帶拼音版 xǐ wài dì lú lún jiàn sù 喜外弟盧綸見宿 sī kōng shǔ 司空曙 jìng yè sì wú lín , huāng jū jiù yè pín 。 靜夜四無鄰,荒居舊業貧。 yǔ zhōng huáng yè shù , dēng xià bái tóu rén 。 雨中黃葉樹,燈下白頭人。 yǐ wǒ dú shěn jiǔ , kuì jūn xiāng jiàn pín 。 以我獨沈久,愧君相見頻。 píng shēng zì yǒu fēn , kuàng shì cài jiā qīn 。 平生自有分,況是蔡家親。 古詩喜外弟盧綸
古詩餞別王十一南游帶拼音版 jiàn bié wáng shí yī nán yóu 餞別王十一南游 liú cháng qīng 劉長卿 wàng jūn yān shuǐ kuò , huī shǒu lèi zhān jīn 。 望君煙水闊,揮手淚沾巾。 fēi niǎo méi hé chǔ , qīng shān kōng xiàng rén 。 飛鳥沒何處,青山空向人。 cháng jiāng yī fān yuǎn , luò rì wǔ hú chūn 。 長江一帆遠,落日五湖春。 shuí jiàn tīng zhōu shàng , xiāng sī chóu bái píng 。 誰見汀洲上,相思愁白蘋。
古詩章臺夜思韋莊帶拼音版 zhāng tái yè sī 章臺夜思 wéi zhuāng 韋莊 qīng sè yuàn yáo yè , rào xián fēng yǔ āi 。 清瑟怨遙夜,繞弦風雨哀。 gū dēng wén chǔ jiǎo , cán yuè xià zhāng tái 。 孤燈聞楚角,殘月下章臺。 fāng cǎo yǐ yún mù , gù rén shū wèi lái 。 芳草已云暮,故人殊未來。 jiā shū bù kě jì , qiū yàn yòu nán huí 。 家書不可寄,秋雁又南回。 古詩章臺夜思韋莊翻譯 幽怨的琴聲在長夜中回蕩,弦
古詩旅夜書懷杜甫帶拼音版 lǚ yè shū huái 旅夜書懷 dù fǔ 杜甫 xì cǎo wēi fēng àn , wēi qiáng dú yè zhōu 。 細草微風岸,危檣獨夜舟。 xīng chuí píng yě kuò , yuè yǒng dà jiāng liú 。 星垂平野闊,月涌大江流。 míng qǐ wén zhāng zhù , guān yīn lǎo bìng xiū 。 名豈文章著,官因老病休。 piāo piāo hé suǒ sì , tiān dì yī shā ōu 。 飄飄何所似,天地一沙鷗。 古詩旅夜書懷杜甫翻譯 微風輕輕地吹拂著江岸畔
古詩云陽館與韓紳宿別帶拼音版 yún yáng guǎn yǔ hán shēn sù bié 云陽館與韓紳宿別 sī kōng shǔ 司空曙 gù rén jiāng hǎi bié , jī dù gé shān chuān 。 故人江海別,幾度隔山川。 zhà jiàn fān yí mèng , xiāng bēi gè wèn nián 。 乍見翻疑夢,相悲各問年。 gū dēng hán zhào yǔ , shī zhú àn fú yān 。 孤燈寒照雨,濕竹暗浮煙。 gēng yǒu míng zhāo hèn , lí bēi xī gòng chuán 。 更有明朝恨,離杯惜共傳。
古詩送李中丞歸漢陽別業帶拼音版 sòng lǐ zhōng chéng guī hàn yáng bié yè 送李中丞歸漢陽別業 liú cháng qīng 劉長卿 liú luò zhēng nán jiāng , zēng qū shí wàn shī 。 流落征南將,曾驅十萬師。 bà guī wú jiù yè , lǎo qù liàn míng shí 。 罷歸無舊業,老去戀明時。 dú lì sān biān jìng , qīng shēng yī jiàn zhī 。 獨立三邊靜,輕生一劍知。 máng máng jiāng hàn shàng , rì mù yù hé zhī 。 茫茫江漢上,日暮欲何之
唐詩宴梅道士山房孟浩然帶拼音版 yàn méi dào shì shān fáng 宴梅道士山房 mèng hào rán 孟浩然 lín wò chóu chūn jìn ,kāi xuān lǎn wù huá 。 林臥愁春盡,開軒覽物華。 hū féng qīng niǎo shǐ ,yāo rù chì sōng jiā 。 忽逢青鳥使,邀入赤松家。 dān zào chū kāi huǒ ,xiān táo zhèng luò huā 。 丹灶初開火,仙桃正落花。 tóng yán ruò kě zhù ,hé xī zuì liú xiá 。 童顏若可駐,何惜醉流霞。 唐詩宴梅道士山房孟浩
古詩別房太尉墓杜甫帶拼音版 bié fáng tài wèi mù 別房太尉墓 dù fǔ 杜甫 tā xiāng fù xíng yì , zhù mǎ bié gū fén 。 他鄉復行役,駐馬別孤墳。 jìn lèi wú gān tǔ , dī kōng yǒu duàn yún 。 近淚無干土,低空有斷云。 duì qí péi xiè fù , bǎ jiàn mì xú jūn 。 對棋陪謝傅,把劍覓徐君。 wéi jiàn lín huā luò , yīng tí sòng kè wén 。 唯見林花落,鶯啼送客聞。 古詩別房太尉墓杜甫翻譯 我東西漂泊,一再奔走他鄉異土,
小學慶國慶詩歌朗誦比賽作品集(一) 1.我驕傲,我是中國人! 在無數藍色的眼睛和褐色的眼睛之中, 我有著一雙寶石般的黑色眼睛。 我驕傲,我是中國人! 在無數白色的皮膚和黑色的皮膚之中, 我有著大地般黃色的皮膚, 我驕傲,我是中國人! 我是中國人—— 黃土高原是我挺起的胸脯, 黃河流水是我沸騰的熱血; 長城是我揚起的手臂, 泰山是我站立的腳跟。 我是中國人 我那黃河一樣粗獷的聲音, 不光響在聯合國的大廈里, 大聲發表著中國的議論, 也響在奧林匹克的賽場上, 大聲高喊著“中國得分”。 當掌聲把中國的旗幟送上藍天, 我希望我是中國人!
次北固山下古詩帶拼音版 cì běi gù shān xià 次北固山下 wáng wān 王灣 kè lù qīng shān wài , xíng zhōu lǜ shuǐ qián 。 客路青山外,行舟綠水前。 cháo píng liǎng àn kuò , fēng zhèng yī fān xuán 。 潮平兩岸闊,風正一帆懸。 hǎi rì shēng cán yè , jiāng chūn rù jiù nián 。 海日生殘夜,江春入舊年。 xiāng shū hé chǔ dá , guī yàn luò yáng biān 。 鄉書何處達,歸雁洛陽邊。 古詩次北固山下的翻譯
古詩秋日登吳公臺上寺遠眺帶拼音版 qiū rì dēng wú gōng tái shàng sì yuǎn tiào 秋日登吳公臺上寺遠眺 liú cháng qīng 劉長卿 gǔ tái yáo luò hòu , qiū rì wàng xiāng xīn 。 古臺搖落后,秋日望鄉心。 yě sì lái rén shǎo , yún duān gé shuǐ shēn 。 野寺來人少,云端隔水深。 xī yáng yī jiù lěi , hán qìng mǎn kōng lín 。 夕陽依舊壘,寒磬滿空林。 chóu chàng nán zhāo shì , cháng jiāng dú zì jīn 。 惆悵南朝
古詩與諸子登峴山帶拼音版 yǔ zhū zǐ dēng xiàn shān 與諸子登峴山 mèng hào rán 孟浩然 rén shì yǒu dài xiè , wǎng lái chéng gǔ jīn 。 人事有代謝,往來成古今。 jiāng shān liú shèng jì , wǒ bèi fù dēng lín 。 江山留勝跡,我輩復登臨。 shuǐ luò yú liáng qiǎn , tiān hán mèng zé shēn 。 水落魚梁淺,天寒夢澤深。 yáng gōng bēi shàng zài , dú bà lèi zhān jīn 。 羊公碑尚在,讀罷淚沾襟。 古
古詩奉濟驛重送嚴公四韻帶拼音版 fèng jì yì zhòng sòng yán gōng sì yùn 奉濟驛重送嚴公四韻 dù fǔ 杜甫 yuǎn sòng cóng cǐ bié , qīng shān kōng fù qíng 。 遠送從此別,青山空復情。 jī shí bēi zhòng bǎ , zuó yè yuè tóng xíng 。 幾時杯重把,昨夜月同行。 liè jùn ōu gē xī , sān zhāo chū rù róng 。 列郡謳歌惜,三朝出入榮。 jiāng cūn dú guī chǔ , jì mò yǎng cán shēng 。 江村獨歸處,寂寞養殘生。