作者:張鎡 朝代:宋代
原文:
對黃花猶自滿庭開,那恨過重陽。憑闌干醉袖,依依晚日,飄動寒香。自嘆平生豪縱,歌笑幾千場。白發欺人早,多似清霜。 誰信心情都懶,但禪龕道室,黃卷僧床。把偎紅調粉,拋擲向他方。□喚汝、東山歸去,正燈明、松戶竹籬旁。關門睡,盡教人道,癡鈍何妨。
拼音解讀:
duì huáng huā yóu zì mǎn tíng kāi ,nà hèn guò zhòng yáng 。píng lán gàn zuì xiù ,yī yī wǎn rì ,piāo dòng hán xiāng 。zì tàn píng shēng háo zòng ,gē xiào jǐ qiān chǎng 。bái fā qī rén zǎo ,duō sì qīng shuāng 。 shuí xìn xīn qíng dōu lǎn ,dàn chán kān dào shì ,huáng juàn sēng chuáng 。bǎ wēi hóng diào fěn ,pāo zhì xiàng tā fāng ?!鮤uàn rǔ 、dōng shān guī qù ,zhèng dēng míng 、sōng hù zhú lí páng 。guān mén shuì ,jìn jiāo rén dào ,chī dùn hé fáng 。
還沒有人評論哦,趕緊搶一個沙發吧!