被花惱(自度腔)
作者:楊纘 朝代:宋代
原文:
疏疏宿雨釀寒輕,簾幕靜垂清曉。寶鴨微溫瑞煙少。檐聲不動,春禽對語,夢怯頻驚覺。欹珀枕,倚銀床,半窗花影明東照。 惆悵夜來風(fēng),生怕嬌香混瑤草。披衣便起,小徑回廊,處處多行到。正千紅萬紫競芳妍,又還似、年時被花惱。驀忽地,省得而今雙鬢老。
拼音:
shū shū xiǔ yǔ niàng hán qīng ,lián mù jìng chuí qīng xiǎo 。bǎo yā wēi wēn ruì yān shǎo 。yán shēng bú dòng ,chūn qín duì yǔ ,mèng qiè pín jīng jiào 。yī pò zhěn ,yǐ yín chuáng ,bàn chuāng huā yǐng míng dōng zhào 。 chóu chàng yè lái fēng ,shēng pà jiāo xiāng hún yáo cǎo 。pī yī biàn qǐ ,xiǎo jìng huí láng ,chù chù duō háng dào 。zhèng qiān hóng wàn zǐ jìng fāng yán ,yòu hái sì 、nián shí bèi huā nǎo 。mò hū dì ,shěng dé ér jīn shuāng bìn lǎo 。
還沒有人評論哦,趕緊搶一個沙發(fā)吧!